Xuân Mai

LỠ BƯỚC



Em hát lên thương đời viễn xứ
Đường bơ vơ chỉ một mình thôi
Nơi quê xa phận người lữ thứ
Lời yêu xưa chắc đã quên rồi
 
Em cố quen đêm dài lạnh giá
Hồn miên man đếm giọt sầu rơi
Nghe đâu đây tiếng người vội vã
Bỏ mặc em lạc bến sông đời
 
Em hát lên bao lời tha thiết
Mặc mưa về ướt lạnh hồn côi
Trong cô đơn ru lời nuối tiếc
Nhớ một thời áo trắng tinh khôi
 
Em bước trên con đường xa lắc
Chỉ mong về bến đổ bình yên
Con thuyền trôi chở đầy nước mắt
Xin đừng chìm giữa chốn vô biên
 
Em hát lên dạ khúc hương sầu
Trong những chiều ấp ủ tình sâu
Nghe trong tim dường như khô héo
Thương phận mình chưa biết về đâu
 
Em cố vui lệ chảy ngược dòng
Cánh hoa nào héo úa trôi sông
Xin ơn đời một lần sau cuối
Thương em còn lỡ bước chiều đông…..
 
Xuân Mai




 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "LỠ BƯỚC"